Sự ra đi của cựu tiền vệ Hồ Văn Lợi ở tuổi 55 để lại niềm bàng hoàng và thương tiếc sâu sắc trong lòng nhiều thế hệ người yêu bóng đá Việt Nam.
Anh trút hơi thở cuối cùng rạng sáng 12-11 sau thời gian chống chọi với bạo bệnh. Dù ra đi lặng lẽ, nhưng những dấu ấn mà Hồ Văn Lợi để lại trong lòng đồng đội, giới chuyên môn và người hâm mộ bóng đá TP.HCM nói riêng, bóng đá Việt Nam nói chung, vẫn vô cùng đậm nét.

Sinh năm 1970 tại Huế, Hồ Văn Lợi đến với bóng đá theo cách ít ai ngờ. Anh từng bị loại khỏi đội tuyển năng khiếu chỉ vì thân hình nhỏ bé. Thế nhưng, sự nghiệp sau này của anh đã chứng minh điều ngược lại: trong bóng đá, tài năng, ý chí và trái tim mới là yếu tố quyết định.
Hơn một thập niên gắn bó, Hồ Văn Lợi trở thành linh hồn nơi tuyến giữa của Cảng Sài Gòn – một trong ba đội bóng mang tính biểu tượng của TP.HCM bên cạnh Hải Quan và Sở Công nghiệp.
Không sở hữu thể hình lý tưởng, không ồn ào, nhưng mỗi khi anh chạm bóng, khán giả sân Thống Nhất đều cảm nhận rõ nét sự tinh tế, thông minh và tài hoa. Anh không chạy nhiều, nhưng tư duy nhanh. Không va chạm mạnh, nhưng khiến trái bóng phải tuân theo ý mình.

Nếu người anh ruột – trung vệ Hồ Văn Tam – là biểu tượng của sự mạnh mẽ, kiên cường, thì “Tiếu già” Hồ Văn Lợi lại đại diện cho phong cách chơi bóng hào hoa, tinh tế và chọn vị trí dứt điểm cực tốt – điều hiếm thấy ở một tiền vệ tấn công có vóc dáng nhỏ con. Chỉ cần hàng thủ đối phương lơ là, Hồ Văn Lợi luôn biết cách trừng phạt họ bằng sự sắc bén của mình.
Cầu thủ nhỏ bé ấy từng giành danh hiệu Vua phá lưới V-League 2001-2002, thành tích hiếm có với một nội binh trong thời kỳ giải đấu tràn ngập ngoại binh và sức mạnh thể lực.
Đặc biệt, Hồ Văn Lợi gắn bó trọn vẹn sự nghiệp với Cảng Sài Gòn – hình ảnh đẹp về lòng trung thành và nhân cách đáng quý của một cầu thủ sống giản dị, tận tụy với nghề. Anh không có duyên khoác áo đội tuyển quốc gia ở các giải lớn, nhưng trong trái tim người hâm mộ Sài Gòn, anh mãi là một biểu tượng.

Những năm cuối đời, bệnh tật khiến anh phải chiến đấu trong âm thầm. Bạn bè, đồng đội – những người từng vào sinh ra tử cùng anh – đã nỗ lực hết lòng giúp đỡ, động viên anh vượt qua khó khăn. Dù vậy, anh đã không thể thắng được số phận.
Hôm nay, khi Hồ Văn Lợi rời xa sân cỏ trần thế, người hâm mộ không chỉ nhớ về một cầu thủ tài hoa, mà còn tiếc thương một con người hiền lành, nghĩa tình. Cùng với anh, một phần ký ức về thời kỳ vàng son, hào hoa và đầy nhân văn của bóng đá Sài Gòn cũng khép lại.

Vĩnh biệt Hồ Văn Lợi – người nghệ sĩ của tuyến giữa Cảng Sài Gòn. Trái bóng ngừng lăn, nhưng dấu giày và hình ảnh của anh sẽ mãi còn trong ký ức người yêu bóng đá Việt Nam.










